"Cựu văn tùy bút" có chép, Ở giữa phủ đại học sĩ Trương Anh và nhà hàng xóm họ Ngô có một khoảng đất trống dùng làm lối đi chung giữa hai nhà. Khi Ngô gia tu sửa nhà đã xây tường lấn chiếm sang phần đất của phủ học sĩ, người nhà Trương Anh bèn viết thư cấp báo, mong rằng Trương Anh, khi đó đang giữ chức Lễ Bộ Thượng thư trong triều, sẽ ra mặt ngăn chặn hành vi của gia đình họ Ngô. Chẳng ngờ ông đã phê một bài thơ gửi về nhà: Thiên lý lai tín chỉ vi tường, Nhượng tha tam xích hựu hà phương. Trường thành vạn lí kim do tại, Bất kiến đương niên Tần Thủy vương Tạm dịch: Thư xa ngàn dặm chỉ vì tường Có ba thước đất thì cứ nhường Trường thành vạn lý còn tại đó Chẳng thấy Tần Vương năm ấy đâu. Không hiểu sau này nhà họ Ngô có mọc cánh như chim để vào nhà hay không, chứ như thời nay nhường như ông họ Trương kia, hơi bị khó! Nhường là phải nhịn, phải chịu thiệt phần của mình cho người. Nhìn người "mập ú" mà ta "héo"…thiên hạ có kẻ mình ngu? Thôi thì ai tốt cứ bắt chước ông Trương Anh kia, còn Ta…Tôi thủ (giữ).