Có những ngày chỉ muốn được yên thân Mặc ngoài kia đời rối ren nhăng cuội Cõi vô thường một kiếp người ngắn ngủi Hà cớ gì buồn tủi bởi thị phi? Ai nghĩ gì cứ mặc kệ họ đi Tự mình biết đang làm gì là được Chẳng một ai có thể tròn sau trước Để vẹn toàn khỏi miệng lưỡi thế gian Có những ngày thèm cảm giác bình an Muốn tĩnh tâm, lắng lòng không vướng bận Người ta khổ vì mang nhiều oán hận Không tự mình thoát khỏi những gièm pha Sống giữa đời khó tránh khỏi vấp va Đừng yếu đuối để rồi bị té ngã Hãy tự tin bản thân mình trước đã Mới kiên cường đủ sức mạnh vượt qua Nếu cuộc đời buộc phải có phong ba Thì chỉ xin một ngày trời êm gió Xin một lần được nhẹ nhàng buông bỏ Những tiếng điều, những to nhỏ khen chê.