Một phú ông khi phát hiện ra mình mắc bệnh hiểm nghèo cầm tiền vung ra khắp phòng trong bệnh viện hét lên: – Mạng cũng chả còn, tiền để làm chi? Sức khoẻ là cách mạng của tiền tài mà! Một đại gia khác không may mất sớm, vợ ông ta lấy anh lái xe của đại gia. Anh lái xe trong lúc cao hứng tuyên bố: – Trước kia, tôi cứ nghĩ rằng mình làm thuê cho ông chủ, bây giờ mới biết ông chủ mới chính là người làm thuê cho tôi. Sự thật chứng minh: Cuộc đời này chưa chắc ai làm thuê cho ai. Sống lâu còn quan trọng hơn có nhiều của. Nhiều người cho rằng: Một chiếc máy smart phone cao cấp đưa vào tay bà già không biết chữ là thừa Một chiếc xe Sedan hạng sang đi trong nội thành vào giờ cao điểm thì 70% tốc độ là dư thừa Một căn biệt thự sang trọng có đến chín phần diện tích là trống trải. Một trường học đại cái gọi là đại học có ối giáo sư ươm bằng vờ cho trò. Một đời người, cho dù kiếm thêm nhiều tiền nữa thì bèo cũng 70% là để lại cho người khác tiêu xài. Và cuộc đời như một cuộc đua: Nửa hiệp đầu chạy đua với bằng cấp, quyền lực, địa vị, thành tích, lương bổng. Nửa hiệp còn lại chạy đua với huyết áp, mỡ máu, đường huyết, acid uric, cholesterol. Nửa hiệp đầu, nghe cấp trên mà phụng mệnh lệnh. Nửa hiệp sau, vạn sự tuỳ duyên mà theo...số mệnh. Hôm nay còn sống mà chưa giàu tức Thượng Đế chưa ưng ta, chết rồi… gặp Chúa tìm của