Lý Ước là quan không tham của.
Có một lần Lý Ước cùng một vị thương nhân người Hồ lần lượt lên thuyền, người trước người sau. Thương nhân người Hồ bị bệnh nặng nên muốn giao lại hai cô con gái của mình cho Lý Ước chăm sóc và giao cho Lý Ước một miếng bảo châu đồng thời dặn dò Lý Ước nhiều điều. Khi thương nhân người Hồ qua đời, Lý Ước giao hết số tiền bạc mà ông ta để lại cho quan phủ và gả chồng cho hai cô con gái kia. Về sau, người thân của thương nhân người Hồ đến kiểm kê tài sản mà ông để lại và nói:
– Thiếu mất một miếng dạ minh bảo châu.
Lý Ước nói:
– Trước khi chết ông ấy có nhắn lại khi chết muốn được ngậm miếng dạ minh bảo châu, cho nên ta…
Để xác thực cho người thân của thương nhân kia, quan phủ đã cho người đến đào phần mộ lên và quả nhiên Lý Ước nói đúng.
Tín, tin sắc tâm tìm…
Thẹn sắc thọ tin…đối người dối lòng!
Hôm nay : 276
Tháng hiện tại : 43184
Tổng lượt truy cập : 2971085