Khi Na Tra bị băm thành thịt nát Hồn bay về tìm Thái Ất Chân Nhân Quỳ khóc than kể hết chuyện dương trần Toàn khổ não, oan tình cùng uất hận Thái Ất uy nghiêm truyền học trò: Thôi giận! Rồi bắt đầu giảng đạo lý cao xa: Hỡi oan hồn của Thái Tử Na Tra Người đã thấy trần gian đầy khốn cực Ta cho người hạ sơn tìm sự thực Thật thấy rồi người đã về đây Quỳ dưới chân ta nước lệ tràn đầy Tình sư đệ thật lòng ta ái ngại Nhưng khi trao phép màu ta buộc phải Để cho người tắm gội giữa đau thương Cho linh hồn tinh khiết tỏa mùi hương Cho thể xác ố tì tiêu tán hết Hỡi oan hồn Na Tra đã chết Hãy nhập ngay vào trong đóa sen tươi! Đóa hoa sen vụt nở hóa một người Quỳ phục xuống hôn bàn chân sư phụ Thái Ất Chân Nhân ôn tồn huấn dụ: Bao oán hờn kiếp trước hãy quên mau Lời ta truyền tim, óc hãy ghi sâu! Thái tử Na Tra vâng mệnh cúi đầu Nhưng mối buồn lòng không tưởng tới Từ lúc hồi sinh đã ngự trong tim Thái tử lui ra nhìn mây núi như tìm Lòng yêu sống như yêu người trong kiếp trước…