Con Người Đất Việt
Quang cao giua trang

[HEADER]

Trang chủ » Soi gương »

Thứ năm - 24/11/2016 04:18

Bún chửi

Tôi sinh ra và lớn lên ở miền Bắc, lập nghiệp ở phương Nam. Hầu như năm nào tôi cũng về quê dăm ba bận, không phải họp hành thì cũng thăm thú người thân...
Quả thật nếu tôi nói bị sốc trước cách phục vụ của một số quán hàng phía Bắc, dù không quá nhiều, nhưng lại hay rơi vào những quán có tiếng là ngon. Chủ quán "chửi" khách như hát hay thì thủ đô có vài điểm. Tôi cũng đi đủ vòng từ bún chửi Ngô Sĩ Liên, cháo quát Lý Quốc Sư, xếp hàng bưng phở Bát Đàn vừa ăn vừa sợ đổ nước lèo vào người khác để thẩm thấu cái ngon và "nhạc đệm" không yêu cầu. Không gian các quán thường chật chội, nóng nực. Khách gọi đồ ơi ới nên dễ gây tâm lý ức chế!? Vẫn ngon?
Một anh bạn gia đình gần trăm lăm ở Hà Nội cho rằng quán ấy ngon, kệ ló chửi, ăn xong gửi chửi lại cho .
Người ta ăn vã mồ hôi như tắm, gia vị, khăn, tăm tự kiếm tìm trong ồn ào trộn lẫn với tiếng chửi của chủ quán. Từ dân cặp táp xe hơi đến má phấn, môi hồng đều cho rằng ngon, chửi là thói quen thôi, không để ý là được. Chí Phèo chửi cả làng Vũ Đại có ai ý cò gì đâu, vì đó là chuyện của Chí!? Âm chửi vang như một quảng cáo của ẩm thực Hà thành?
Đáng nể tính kiên nhẫn hay nhẫn nhịn? Khó lý giải! Có lẽ là hưởng ngon thì ráng chịu đòn. Cả một "biển người" không phản đòn thế mới lạ!?
Rác có nhiều loại, rác hữu cơ, vô cơ, rác thải công nghiệp và cả rác trong ngôn ngữ.... Một chị jupe ngắn chắc chắn sẽ không ngồi cạnh xe rác thưởng ngon, nhưng có thể sẵn sàng sì sụp trong một không gian đầy rác lời.
Khi CNN phát đi bài báo về "bún chửi" Hà Nội, không ít anh hùng bàn phím tung hô phát ra thông điệp ẩm thực chân chính là đây, đã vang danh bốn biển. Nghe nói, sau khi lên sóng CNN, bà chủ quán bún chửi… đã bớt hẳn chửi. Có lẽ thiếu chửi không làm nên tiếng quán!!!

Tác giả bài viết: Song Uyên

 

Liên kết website


THỐNG KÊ TRUY CẬP

Hôm nayHôm nay : 1364

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 84901

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 2532582

//