Con Người Đất Việt
Quang cao giua trang

[HEADER]

Trang chủ » Soi gương »

Thứ bảy - 30/07/2016 21:11

Biết ơn

Ở một làng nhỏ nọ, có một gia đình có tới mười tám người con. Cha của họ phải làm việc tới 15 tiếng đồng hồ mỗi ngày mà cả gia đình chỉ đủ để đắp đổi qua ngày. Hai người con trai lớn có một quyết định: họ sẽ tung một đồng xu – người thua sẽ làm thợ mỏ, dùng toàn bộ thu nhập để chu cấp cho người thắng đi học. Còn người thắng, sau khi học thành tài, sẽ chu cấp tài chính cho người còn lại đi học.
Đồng xu được tung lên, Albrecht Durer thắng cuộc và được đi học. Albert thua, và đi tới vùng mỏ đầy nguy hiểm và trong suốt bốn năm, làm lụng nuôi người em ăn học.
Không bao lâu những tác phẩm của Albrecht được rất nhiều người biết đến. Đến khi tốt nghiệp thì Albrecht đã bán được khá nhiều tranh và dành dụm được một khoản tiền lớn.
Khi trở về, Albrecht đứng dậy để cảm ơn người anh đã giúp mình hoàn thành được ước mơ:
– Albert, bây giờ đã đến lượt anh. Hãy tới Nuremberg để theo đuổi ước mơ của mình. Em sẽ lo toàn bộ chi phí và chăm sóc gia đình.
Albert mỉm cười:
– Cảm ơn em, anh không thể tới Nuremberg được. Thời gian làm việc trong hầm mỏ, không còn ngón tay nào của anh là lành lặn, thậm chí bây giờ không thể cầm và nâng nổi một chiếc ly, nói gì đến việc cầm cọ. Bây giờ đã quá muộn!
Nhiều năm trôi qua, hàng trăm bức chân dung, tranh màu nước, tranh than chì, tranh khắc gỗ và khắc đồng… của Albrecht Durer đã được trưng bày ở những viện bảo tàng lớn trên thế giới.
Và người ta xúc động khi biết rằng để tỏ lòng kính trọng và biết ơn anh trai Albert, Albrecht Durer đã thực hiện một tác phẩm bằng cả trái tim người họa sĩ – vẽ đôi bàn tay của anh trai mình với những ngón tay úp vào nhau hướng lên trời... Ông đặt tên tác phẩm của mình là "đôi tay".
Hiển lòng thành kính, nguyện cầu… Chắp tay?
 
 
 
 

Liên kết website


THỐNG KÊ TRUY CẬP

Hôm nayHôm nay : 3191

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 89834

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 2537515

//