Có đôi chim sẻ đang nhặt thóc trên sân. Chợt thấy một tu sĩ đang đi đến, sẻ mái bảo chồng: – Kìa mình! Có người đang đi đến, chúng ta hãy bay lên cây kẻo hắn bắt thì khốn. Sẻ trống cười: – Má nó khéo lo! Chim mái không đợi chồng nói hết câu, bay vụt lên cây. Chim trống thản nhiên tiếp tục nhặt thóc. Gã tu sĩ xuất hiện, nhặt một hòn đá ném chim trống. Chim trống bay loạng choạng theo vợ. Chim mái săn sóc vết thương cho chồng và trách: – Em đã nói rồi mà mình không nghe. Chim trống diễn giải: – Đừng có nhiếc anh nữa, mía sâu có đốt, nhà dột có nơi. Sẻ mái nguýt chồng: – Hạng người ác độc đó có rước họ đến nhà, dâng cơm hầu nước… cũng chỉ ăn no là ngồi mơ đến thần thánh thì làm được trò trống gì mà gọi là tu, uổng công chúng ta nể trọng! Kiện tu?