Ba người nọ ngồi ăn chung một đĩa cháo to. Người ta đổ bơ vào phần lõm giữa. – Nước sông ở làng tôi chảy sâu như thế này…– Một anh nói và miết một rãnh từ giữa đĩa về phía lòng mình. Anh thứ hai cũng không chịu kém: – Hồ ở trước mắt, bơ nước sâu tha hồ lặn ngụp! – Anh ta nói và ngoáy cái thìa rõ sâu xúc bơ vào bát mình. Anh thứ ba nói: – Mê bơ, quán bơ như thế này là tôi. – Anh ta nói và múc hết bơ lên cho vào bát của mình. “Bơ” quàng… Thêm bơ, cháo thơm? Thôi bơ, chao(đảo) sắc Tìm cô Bơ hầu giá đồng!?