Tôi đang ngồi trầm ngâm với những âu lo suy tư ... Một phụ nữ tiến tới gom rác gần chỗ tôi. Tôi hỏi: – Lương có khá không chị? Chị công nhân trả lời: – Vài triệu bạc thôi, hốt rác mà. – Chị có thể hốt hộ tôi…? Tôi bâng quơ chỉ vào cái bụng của mình. Một thoáng ngập ngừng, chị ta chìa cái chổi và đồ hốt rác cho tôi thấy, rồi cười đùa: – Ông hãy mở lòng mình ra, tôi biết cách hốt vì đó là nghề của tôi mà. – Rác diện do thức ngộ, cách mô dọn hết đây?