Con Người Đất Việt
Quang cao giua trang

[HEADER]

Trang chủ » Soi gương »

Thứ tư - 28/12/2016 13:44

Gió Lào

Bà Dần mệt mỏi ngồi thụp xuống hiên nhà, tay nặng nhọc phe phẩy chiếc nón lá, những giọt mồ hôi nhễ nhại, thấm ướt cả tấm áo đầy những mảnh vá chằng chịt. Từ khi người chồng bội bạc bỏ đi biệt xứ, bà phải một mình làm lụng vất vả để nuôi hai con, cái Lan năm nay đã lên lớp mười, thằng Tí mới học lớp ba. Dù phải khó khăn cỡ nào bà cũng không để con mình phải chịu thua thiệt chúng bạn. Chợt có tiếng bé Lan, con gái bà nói vọng ra:
– Mẹ ơi, tí nữa cho con một triệu đóng tiền học thêm nhé. Hôm nay không có tiền, thầy giáo không cho vào lớp.
– Sao đợt này nhiều vậy con? Mẹ nhớ tháng trước đóng có năm trăm thôi mà.
– Mẹ không biết gì cả. Xăng tăng nên cái gì cũng phải tăng hết. Mẹ chuẩn bị tiền đi nhé.
– Mẹ mới đóng tiền cho em, giờ chỉ còn ba trăm nghìn, con cầm đỡ, mai mẹ bán lứa heo rồi đưa thêm.
– Không được đâu. Mà thôi, để con lên năn nỉ thầy. Mẹ phải hứa mai có tiền cho con đấy nhé, không con ở nhà luôn.
Vừa dứt lời, cái Lan nhanh nhẩu chộp lấy xấp tiền được gói ghém cẩn thận, không quên nói với lại, tối nay con đi học về trễ, mẹ và em đừng đợi cơm con nhé.
Bà Dần chưa kịp dặn dò, bóng con bé đã mất hút sau rặng dâm bụt.
Ngoài ngõ, đám bạn đã chờ sẵn. Lan nhảy phóc lên sau xe bạn, mặt bí xị.
– Hôm nay tao chỉ còn ba trăm, mình ăn sơ rồi đi hát. Mai bà già phát thêm tiền lương, tính tiếp. Đi thôi!
… Ngoài kia, gió Lào vẫn thổi không ngừng… Mắt bà Dần nhoà đi, có lẽ do bụi.
 

Liên kết website


THỐNG KÊ TRUY CẬP

Hôm nayHôm nay : 1681

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 64722

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 2512403

//