Con Người Đất Việt
Quang cao giua trang

[HEADER]

Trang chủ » Soi gương »

Thứ tư - 01/05/2019 17:03

Kiếm ăn

Đó là vào một ngày trời mưa to, tôi trở về nhà sau một ngày dài làm việc mệt mỏi: lương bị cắt, công việc không suôn sẻ.
Tôi đi bộ trên vỉa hè dưới mưa tầm tã, mong có thể đến trạm xe buýt đúng giờ để bắt được xe về nhà. Gần đến trạm xe buýt, tôi thoáng thấy bóng dáng nhỏ bé chạy vụt đi, theo sau đó là vài tiếng la to "quân ăn cắp". Bóng dáng ấy chạy về phía tôi vào một con hẻm nhỏ gần đấy.
Người ở phía bên kia đường dường như cũng ngại trời mưa nên chẳng hề đuổi theo. Một cảm giác tò mò chợt xuất hiện, tôi đi đến con hẻm nọ, nhìn thấy một cậu nhóc đang cúi xuống.
Cậu bé ngước mắt lên nhìn tôi khi thấy mình được che ô, đôi mắt run lên vì sợ hãi nhưng cũng có chút dò xét. Có tiếng cún con rên lên khe khẽ đâu đây. Tôi đưa mắt nhìn theo thì thấy một chú cún con đang bị xích vào cánh cửa sắt.
Cậu bé yên lặng bẻ từng chút bánh mì cho chú cún ăn, thản nhiên xem như thể sự tồn tại của tôi là không khí. Không hiểu sao tôi lại cứ đứng che mưa cho cậu bé ấy đến khi chú chó được cho ăn no.
– Vừa nãy cháu không định ăn trộm bánh mì, nhưng vì chú cún này đói quá rồi. Mà cháu sợ nó sẽ chết nên mới làm vậy.
Đoạn cậu bé mở chiếc túi nhỏ đeo ngang hông ra cho tôi xem, trong đó có một tập vé số được bọc kĩ trong bao nilon.
– Cháu sẽ đền cho ông chủ tiệm bánh mì một tờ vé số.
– Cháu có đói không? – Tôi hỏi khi thấy cậu bé run rẩy.
– Dạ có. – Cậu bé trả lời.
– Tại sao cháu trộm bánh mì không để ăn mà lại cho chó ăn?
– Nếu không được ăn, nó sẽ chết mất, còn cháu vẫn còn lay lắt được, với lại cháu có cách tìm được thức ăn, nhưng nó thì không có cách gì cả.
 
 

 

Liên kết website


THỐNG KÊ TRUY CẬP

Hôm nayHôm nay : 506

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 74164

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 2441626

//