1. Xưa kia ở vùng đất Chí Linh, Hải Dương, có cậu bé Mạc Đĩnh Chi từ nhỏ đã mồ côi cha, nhà nghèo, hai mẹ con phải đi vào rừng sâu hái củi để kiếm sống hàng ngày. Mẹ ông chịu thương chịu khó dành dụm tiền mong con đi học lấy cái chữ. Ông chăm chỉ đọc sách, nghiền ngẫm nội dung, kể cả những lúc gánh củi đi bán. Không có sách học, thì mượn thầy mượn bạn, không có tiền mua nến thì đốt củi, hết củi thỉ lấy lá rừng đốt lên để đọc. 2. Khi về già, Khổng Tử đảm nhiệm việc chú giải Kinh Dịch (giảng giải về vận mệnh, về vũ trụ và về triết học). Khổng Tử đã đọc Kinh Dịch khắc trên thẻ tre nhiều đến mức những dây da trâu để buộc các thẻ tre bị đứt và phải thay tới ba lần. Ông thường than rằng không có đủ thời gian để học: "Nếu Trời cho ta kéo dài cuộc sống, ta sẽ dành năm mươi năm cho việc nghiên cứu Kinh Dịch, để có thể sống mà không có khiếm khuyết lớn." 3. Truyện ngôn tình hiện nay đang làm say mê giới trẻ… Mê đọc truyện ngôn tình, người đọc "nghe gà gáy" mới đi ngủ, trở thành kẻ ảo tưởng sức mạnh, từ một người "lãnh cảm" (nói không) với tình yêu biến thành "sắc nữ" "thờ" soái ca… Sách đọc…học ở sách?