Con Người Đất Việt
Quang cao giua trang

[HEADER]

Trang chủ » Soi gương »

Thứ ba - 19/07/2016 07:15

Xử án

Có một quán ăn rất nổi tiếng nằm dưới gốc cây cổ thụ xum xuê bóng mát trên con đường dẫn về huyện lỵ, thực khách ra vào tấp nập để thưởng thức những món ăn ngon.
Chủ quán là người nổi tiếng không những chỉ về tài nghệ chế biến món ăn mà cả về tính tham lam.
Dưới gốc cây cổ thụ nọ, cứ vào các bữa cơm trưa, người ta thường thấy một lão hành khất gầy gò, rách rưới đến ngồi nghỉ và lấy nắm cơm nhỏ ra ăn, vừa ăn vừa hít hà xem chừng ngon lành lắm! Việc này không lọt qua tai mắt của chủ quán. Hắn cho gia nhân ra đuổi và bắt lão hành khất phải trả tiền vì đã ngửi mùi thức ăn của quán hắn.
Lão hành khất nhất quyết không chịu rời gốc cây và cũng không tiền trả.
Chủ quán tức giận bèn đệ đơn lên quan kiện về tội “quỵt tiền”.
Quan toà hỏi lão hành khất:
- “Ngươi có ngửi thấy mùi thức ăn của quán ăn không?”
- “Bẩm Quan lớn có, mùi thức ăn bay ra từ quán rất thơm.” Lão hành khất trả lời.
- “Vậy thì đúng là nhà người phải trả tiền cho chủ quán 1 đồng tiền vàng.”
- “Oan cho con quá, thật là bất công!” ông lão mếu máo kêu van.
Quan toà quay sang hỏi chủ quán:
- “Nhà ngươi kiện lão hành khất vì tội ngửi mùi thức ăn của quán mà không trả tiền. Đây là 1 đồng tiền vàng nhà ngươi hãy nhìn thật kỹ và kiểm tra xem đây đúng là tiền vàng không?”
Nói xong quan toà ném mạnh đồng tiền xuống nền gạch.
- “Ngươi có nghe tiếng kêu của đồng tiền vàng không?”
- “Dạ, có!” chủ quán trả lời.
- “Lão hành khất đã ngửi mùi thức ăn từ quán ăn và chủ quán đã nghe rõ tiếng kêu của đồng tiền,”  nói rồi quan tòa phất tay bãi án.
“Tánh” ngửi, nghe, "không án" chiêm
                                             
 

Liên kết website


THỐNG KÊ TRUY CẬP

Hôm nayHôm nay : 1927

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 85464

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 2533145

//