Con Người Đất Việt
Quang cao giua trang

[HEADER]

Trang chủ » Soi gương »

Thứ bảy - 23/07/2016 01:39

Túi gạo

Sự nghèo đói thường trực trong ngôi nhà nhỏ này. Cậu con trai bắt đầu cắp sách đến trường cũng là lúc nỗi mất mát lớn bỗng nhiên đổ ập xuống đầu họ. Hai mẹ con tự tay mình mai táng cho người chồng, cha vắn số.
Học hết cấp hai, con trai chị thi đậu vào trường cấp ba. Thật không may, khi giấy báo con trúng tuyển cũng là lúc chị ngã bệnh. Di chứng căn bệnh quái ác làm chị liệt nửa chi dưới, đau đớn và đi lại khó khăn. Cậu bé thương mẹ xin nghỉ học.
- “Chỉ cần con chăm học, những việc khác, con không phải bận tâm.” Chị nói.
Vài hôm sau khi con nhập học, chân thấp chân cao chị vác bao tải đến phòng giáo vụ nộp gạo cho con. Là người đến muộn nhất, chị đặt bao gạo xuống đất, thở hổn hển một hồi lâu rồi rón rén, thầy giáo vụ nhìn chị:
- “Chị mở túi gạo ra cho tôi kiểm tra!”
Xem qua túi gạo, thầy cau mày:
- “Gạo của chị pha trộn đủ màu, giống từ lúa mót quá!” Thầy vừa nói vừa lắc đầu.
- “Vụ này lúa kém tôi phải đi vay mỗi nhà vài cân mới đủ. Tôi còn đây năm ngàn thầy cầm lấy bù vào suất ăn cho cháu”
- “Thôi chị cứ giữ lấy dọc đường còn nước nôi, tôi thông cảm nhận cho chị một lần này thôi đấy!”
Lần nộp gạo thứ hai, thầy giáo vụ thay đổi hẳn 180 độ:
- “Gạo, ngô lẫn lộn! Chị định để nhà trường hầm cháo ngô cho học sinh ăn hay sao, chị đổi lại gạo khác mới nhận được, lần trước tôi đã linh động nhận cho chị rồi!”
Sự bất lực bị dồn nén bao ngày dường như có thời cơ trỗi dậy, hai hàng nước mắt chan chứa trên gương mặt khắc khổ và gầy gò của chị:
- “Thưa thầy, gạo này là do tôi… tôi đi ăn xin, gom góp lại bao ngày mới có được. Chị xăn cái ống quần lên lắp bắp… “Chẳng giấu gì thầy, chân cẳng tôi thế này, làm ruộng thế nào được nữa. Thầy không nhận gạo, con tôi mất học.”
Hồng chữ con, mẹ “đắng”!
Xem thêm: giáo vụ, thầy,
 

Liên kết website


THỐNG KÊ TRUY CẬP

Hôm nayHôm nay : 141

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 83678

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 2531359

//