Kho tàng truyện cổ của các làng nghề truyền thống Việt Nam có ghi lại chuyện đúc chuông đồng: Một làng đúc đồng đã quyết định đúc cho chùa của làng mình một chiếc chuông thật đẹp và lớn. Cả làng tự nguyện quyên góp tiền bạc và đồ đồng để thực hiện ý định này. Có một ông cụ ăn mày đi ngang qua làng nghe chuyện xin góp một đồng xu, nhưng dân làng không nhận, dù ông có năn nỉ rằng đó là tất cả những gì đã kiếm được trong ngày hôm ấy. Ngày chuông đúc xong, không ai dám gióng lên tiếng chuông vì trên chuông có một lỗ thủng vừa bằng một đồng xu. Góp xu đúc chuông…quyên tiếng vang? Góp xu đúc chuông vọng ngân tôi?