Một bà vãi đến bạch với thầy trụ trì: – Kính bạch thầy, chú tiểu Lam không chịu làm công việc phụ giúp con. Thầy nhỏ nhẹ: – Thôi, mình lớn tuổi rồi ráng hy sinh làm để cho giới trẻ có thời gian tu học. Mai này chú ấy tu được thì phước của vãi rất lớn. – Dạ bạch thầy, rủi chú ấy không tu được thì sao? – Thì kiếp sau chú làm mẹ của vãi. Bà trợn mắt: – Trời đất! Vậy tội gì con phải hầu chú để rồi kiếp sau chú ấy lại làm mẹ mình, làm con mới đúng chứ. – Vậy thì vãi lại phải hầu nó tiếp nữa à?