Con Người Đất Việt
Quang cao giua trang

[HEADER]

Trang chủ » Soi gương »

Thứ bảy - 24/03/2018 17:29

Tiêu là ớt chứ không tiêu

Có một viên quan huyện hay nịnh hót quan trên. Một trong những viên quan hắn thường bợ đít là án sát Nguyễn Văn Tiêu, tục gọi là án Tiêu.
Ðể nịnh quan thầy, hắn ra lệnh cho dân hàng huyện không ai được nói đến tiếng "tiêu", như hạt tiêu thì phải nói là ớt. Hễ ai thấy người nào trái lệnh thì được phép vả vào mồm ba cái thật đau, rồi đem trình quan trị tội.
Một lần Xiển Bột mang một ít quần áo rách mướp xin vào bái quan. Quan hỏi có việc gì, Xiển thưa là nhà nghèo quá, gia tài chỉ còn một ít quần áo rách, nhờ quan cầm hộ cho lấy ít tiền về làm vốn sinh nhai.
– Xin ngài thương kẻ học trò nghèo túng này, không gì cũng mang danh là người quân tử! – Xiển nói.
– Quân tử mà làm gì, quân tử cùng quân tử cố!
Xiển trần tình:
– Dạ, Khổng Minh túng Khổng Minh cầm ạ!
Nghe câu nói khó hiểu, quan chau mày suy nghĩ một lúc mới biết lời mắng của mình: "Quân tử cùng quân tử cố" với lời trần tình của Xiển: "Khổng Minh túng Khổng Minh cầm" đã làm thành đôi câu đối hay tuyệt. Quan phục tài Xiển, thưởng cho một quan tiền bị han rỉ hết cả. Xiển đỡ lấy quan tiền, cầm một đồng dằn mạnh xuống đất, rồi nói:
– Bẩm quan, tiền này không "ớt" được ạ!
Quan vô tình mắng:
– Tiền này tiêu tốt, sao còn chê?
Chỉ chờ có thế, Xiển liền vả cho quan ba cái tát vào mồm như trời giáng. Quan hô lính bắt trói. Xiển ngăn lại nói:
– Chắc ngài vẫn chưa quên cái lệnh kiêng tên húy quan án ngài mới ban ra. Tôi làm vậy cũng chỉ là thi hành cái lệnh ấy của ngài mà thôi!
Quan sợ bọn lính biết chuyện thì mình thêm xấu hổ, liền đuổi Xiển ra.
 

 

Liên kết website


THỐNG KÊ TRUY CẬP

Hôm nayHôm nay : 2507

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 77598

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 2525279

//