Thời Đông Hán có một thiếu niên tên là Trần Phiên, kẻ tự cho mình bất phàm, nên một lòng muốn gây dựng sự nghiệp lớn. Một hôm, người bạn Tiết Cần đến thăm, nhìn thấy tiểu Trần sống một mình trong căn nhà bẩn thỉu, liền nói với bạn: – Nho tử sao không quét dọn để tiếp đãi khách? Trần Phiên trả lời: – Đại trượng phu xử thế, nên quét thiên hạ, sao lo một nhà? Tiết Cần lập tức đáp lại : – Một nhà không quét, sao có thể quét thiên hạ? Lời bình: Khéo khen người trẻ lo quét nhà... Quét nhà hay quét rác trong nhà? Quét bằng ý ngộ nhà ‘sạch’?