Con Người Đất Việt
Quang cao giua trang

[HEADER]

Trang chủ » Soi gương »

Thứ tư - 07/03/2018 12:42

Nỗi niềm của con Trâu

Nghé vừa sinh ra suốt ngày được bú mẹ. Dần dà, những sợi cỏ non có sức quyến rũ làm lay động tâm khảm, khiến chú không còn thấy dòng sữa mẹ là ngon nữa...Rồi hàng ngày chú được dắt đi ăn cỏ non trên đồng.
Mỗi sáng thấy mẹ bị đặt ách lên cổ đưa ra ngoài đồng cày đất, tối về trệu trạo nhai rơm khô, tự nhiên chú cảm thấy thương mẹ mà ước gì lớn nhanh lên để đeo ách đó thay mẹ. Chú thổ lộ với mẹ, mẹ thì thầm mệt mỏi:
– Không có ước mơ chúng ta đỡ khổ hơn. Bé hoài không nhớn được cưng chiều, phổng phao tí nữa cũng mài sừng "nghé ọ" nghe con!
Chú không hiểu.
Một ngày kia, chú lớn khỏe lắm rồi, điều chú mong ước đã trở thành hiện thực. Nhưng vào buổi sáng hôm chú được đặt ách lên cổ, mẹ chú đã bị đưa đi đâu đó, không thấy trở về nữa...
Chú khẽ rúc vào đống rơm khô nhai, món duy nhất khiến chú giữ được trong mình nỗi niềm nhớ mẹ.
 

Xem thêm: n/a,
 

Liên kết website


THỐNG KÊ TRUY CẬP

Hôm nayHôm nay : 2797

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 52343

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 2419805

//