Ngày má tôi còn sống ba tôi cứ cằn nhằn: bà hút thuốc nhiều quá, ảnh hưởng tới sức khỏe. Má tôi ngồi một góc đốt thuốc, im lặng. Hôm nay ra thăm mộ má, tôi quên thuốc lá. Ba tôi gắt, bắt phóng xe đi mua bằng được. Nhìn làn khói thuốc nhẹ bay từ điếu thuốc cắm trên bát hương, ông khấn: - “Lúc bà còn sống tôi ngăn cản, bây giờ bà mất rồi, tôi cúng bà cả bao. Tôi thương… mong bà nhận cho.” Chiều lòng người chết, vẹn vui?