Em ơi đừng giận mẹ làm gì, Bởi tuổi già như con trẻ. Bằng tuổi mẹ rồi chúng mình cũng thế Cũng sớm trưa mưa nắng thất thường Biết bao người không còn mẹ để thương, Miếng trầu, quả cau thắp hương rồi để héo. Mẹ cũng đã qua một thời khôn khéo Để nuôi anh khôn lớn đến bây giờ. Tuổi già qua đi là cuộc sống hững hờ, Tính tình thay đổi cũng là điều dễ biết Mẹ có điều chi em ơi đừng khó chịu, Vì khi mẹ đang hiển hiện ở trên đời, Rồi một mai khuất bóng mẹ rồi Mỗi chúng mình không có gì ân hận. Mẹ có điều chi em ơi đừng giận, Bởi vì em sắp làm mẹ tương lai.