Một ni cô đã học kinh Niết Bàn nhiều năm chưa tỏ ngộ, ngày nọ tình cờ gặp Huệ Năng. – Nhờ ông giải thích đoạn Đức Phật nói về Niết Bàn. – Ni cô nói. – Tôi không đọc được, nhưng nếu cô đọc vài đoạn cho tôi nghe, tôi sẽ giúp cô hiểu. – Huệ Năng đáp. Ni cô ngạc nhiên thầm hỏi: – Chữ còn chưa biết làm sao biết nghĩa? Huệ Năng hiểu ý đáp: – Có thể so sánh đạo với mặt trăng, và chữ với ngón tay. Tôi có thể dùng ngón tay để chỉ mặt trăng và cô không cần ngón tay của tôi để thấy mặt trăng. Quan thấy, tả Ngộ, Ta thọ Thánh?