– Sầu riêng rộ, mua cho nội một trái đi mẹ. Nội nói cả chục năm rồi chưa được ăn múi nào. – Bên đây sầu riêng mắc tiền, của đâu mà ăn. Tao hầu ăn ba mày mệt rồi, thêm nữa có nước đem chôn tao sớm. Thằng Tí như bị hụt hẫng trước câu trả lời của mẹ nó. Nội mất. Hôm giỗ đầu, mẹ nó mua một trái sầu riêng to để trên bàn thờ cúng nội. Mẹ nó nói với mọi người: – Má chồng tôi hảo sầu riêng lắm. Mắc cách mấy tôi cũng ráng mua để cúng bà. Mọi người khen mẹ nó là dâu thảo, chỉ có thằng Tí lặng lẽ đến cạnh bàn thờ thì thầm: – Xin nội tha lỗi cho mẹ con.